Change background image

Diễn đàn học sinh trường THPT Lộc Thái - Lộc Ninh - Bình Phước

Mới nhất
Hướng dẫn
Thông báo
Tin tức
Sự kiện
Góp ý
Chức năng
Phòng học
Qkhu 8!
GameOff
GameOn
Game mini
Clip
Ảnh
ẢnhMember
Thư viện
Giải trí
Radio
Khoảng lặng
Cuộc sống
Kiến thức
Căntin
Shop Online
Thủ thuật
Tiêu đềTạo chủ đềGửi cuốiChuyên mụcBìnhXem
Bài gửi sau cùng
Bài từ lần truy cập trước
Bài bạn đã tham gia thảo luận
Bài chưa ai trả lời

Go downThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

© FMvi.vn

15/9/2011, 15:51
fobi
fobi

Level 11


Đứng dậy nhé, bạn của tôi GocĐứng dậy nhé, bạn của tôi Goc

Ngày hôm qua, bạn nói với tôi: “Giá mà có thể quên được hết mọi chuyện”...
Đứng dậy nhé, bạn của tôi Hgthnetdayjpga
Ngày hôm qua, bạn hỏi tôi: “Con trai có thể khóc không?”. “Tất nhiên, có ai cấm đâu” - Tôi đã trả lời bạn như vậy vì tôi nghĩ rằng ai cũng có lúc buồn và những lúc như vậy, nếu cảm thấy điều gì có thể khiến mình tốt hơn, thì cứ làm và cũng đừng quá quan tâm những người xung quanh sẽ đánh giá mình như thế nào. Họ có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của bạn, nhưng bạn mới là người quyết định cuộc sống của chính mình.

Ngày hôm qua, bạn nói với tôi: “Giá mà có thể quên được hết mọi chuyện.”
- “Đừng có ngốc nghếch như vậy. Rồi cậu sẽ thấy hối hận” - Tôi gào lên phản đối, cho dù tôi biết đó chỉ là ý nghĩ. Bởi vì tôi đã trải qua cảm giác đó nên tôi hiểu...Tôi cũng đã từng ước mình có thể quên quá khứ. Và rồi, tôi được/bị quên. Lúc đầu, tôi đã vui - vì tất cả những chuyện buồn trong quá khứ, tôi không còn nhớ nổi. Cái đầu tôi là mới. Tôi dự định sẽ ghi vào đó những điều hoàn toàn mới và chắc chắn, sẽ nhiều niềm vui hơn những nỗi buồn…Nhưng rồi tôi bắt đầu nhận ra, cảm giác cô đơn đang dần choán lấy tâm trí mình. Tôi vẫn liên lạc với những người bạn cũ, nhưng khoảng cách ngày một lớn lên bởi tôi đâu nhớ nổi họ là người thế nào, tôi quen họ ra sao? Tôi chới với trong những mối quan hệ không xác định, những câu chuyện không đầu không cuối…và đôi lúc khóc nấc lên vì tôi không hiểu chính bản thân mình.
Cứ cho là bạn có thể quên hết và mọi chuyện sẽ khá hơn. Nhưng chẳng ai chắc là sau này, bạn sẽ không vấp phải những chuyện tương tự. Và cuộc đời của mỗi người cũng không phải là trang giấy, gạch xóa linh tinh rồi thì có thể xé đi! Ước mình có thể quên những chuyện tồi tệ, chi bằng bạn hãy dũng cảm đối diện với chúng. Có thể khó khăn nhiều đấy, buồn phiền nhiều đấy…nhưng sau này, bạn chẳng còn sợ chúng nữa.

Ngày hôm qua, bạn than với tôi: “Cuộc sống này không còn ý nghĩa!” “Ý nghĩa cũ mất đi rồi, thì tìm một cái mới” - Tôi trả lời kèm theo một cái mặt cười nhăn nhở. Bạn trách tôi suy nghĩ nông cạn quá, trẻ con quá. Nhưng ước gì bạn có thể nghĩ như tôi. Bạn coi điều gì là ý nghĩa sống? Bạn tìm ý nghĩa đó ở đâu - trong học tập? trong công việc? hay là từ gia đình? Bạn bè? Và tại sao bạn lại cảm thấy cuộc sống của mình không còn ý nghĩa - học tập sa sút? công việc trì trệ? gia đình mâu thuẫn hay bạn bị bạn bè xa lánh? Hãy thử nghĩ nghiêm túc đi rồi trả lời cho chính bản thân bạn biết. Còn tôi, tôi chỉ muốn đính chính lại rằng: câu nói bên trên kia - không phải nông cạn, cũng chẳng phải trẻ con, mà đó là lạc quan, là hy vọng.

Bạn có biết một đứa trẻ phải ngã bao nhiêu lần để có thể đứng vững trên đôi chân của mình không? Tôi dám chắc là không ít lần nó khóc nức nở vì đau. Và giả sử đứa trẻ đó vì sợ ngã đau mà không dám tập đi nữa, thì mãi mãi nó chỉ biết bò mà thôi!
Và chúng ta cũng vậy bạn ạ! Đừng chỉ vì một - hai lần thất bại mà vội vã cho rằng mình không thể thành công!

Ngày hôm qua, tôi cũng đã tặng bạn một niềm tin rồi đó - Đứng dậy nhé, bạn của tôi! t06 t06

Đứng dậy nhé, bạn của tôi GocĐứng dậy nhé, bạn của tôi Goc


Thích

Báo xấu [0]

Gửi một bình luận lên tường nhà fobi
Trả lời nhanh

Về Đầu TrangThông điệp [Trang 1 trong tổng số 1 trang]

  © FMvi.vn

« Xem bài trước | Xem bài kế tiếp »

Bài viết liên quan

    Quyền hạn của bạn:

    Bạn không có quyền trả lời bài viết

     
    • Free forum | ©phpBB | Free forum support | Báo cáo lạm dụng | Thảo luận mới nhất